Góc Tâm Sự

LÀ HY VỌNG HAY LÀ GÁNH NẶNG?

Tác giả: Một người bạn giấu tên

Chị ơi! Em có thể nói chuyện với chị một chút được không ạ?

Em năm nay 24 tuổi chị ạ, em đã học đại học ở Việt Nam, rồi cuối cùng vì sợ sự bấp bênh khi vừa ra trường em quyết định sang Đài. Em đăng kí học ngôn ngữ và ý định của em đó là khi học xong rồi có lẽ em sẽ học tiếp thạc sĩ. Nhưng em nhận ra là mình cứ học học học và cuối cùng em cứ mông lung với tất cả mọi thứ. Em không biết em thích gì, em không biết em phù hợp với điều gì. Mỗi ngày hiện tại của em đều là đến trường rồi về nhà đi làm. Em cứ lặp đi lặp lại như một cái máy như thế. Em cảm thấy sự hao tổn rõ ràng của cơ thể mình, nhiều khi em cảm thấy mình giống như vô tri vậy không phải là một con người nữa. Như thế rồi thì em lại uống bia, uống say rồi khóc lóc. Em khóc vì bố em hi vọng quá nhiều, khóc vì anh trai bỏ em đi quá sớm, khóc vì mẹ ruột luôn lừa dối, khóc vì áp lực học hành, khóc vì bản thân yếu đuối. Thật sự em mong nhận được lời khuyên từ chị.

Tính đến thời điểm hiện tại em ở Đài Loan 6 tháng rồi, mới sang đây em ở cùng với em gái của mẹ hai em, nhưng em gái mẹ hai em cảnh giác lo sợ em có gì đó với chồng của họ. Em mới chuyển ra ngoài ở được một tháng. Em không cảm nhận được Đài Loan có gì đặc biệt với em cả, ngoài việc mình phải kiếm tiền nộp học phí, vì bố không thể lo cho em mãi. Môi trường học của em nó yên ả lắm chị ạ, giáo viên không áp lực, không có các bài kiểm tra đánh giá khát khao, không thuyết trình trong mỗi bài giảng, không mới mẻ năng động nhưng họ nhiệt tình và tạo điều kiện cho em. Em có bạn ở bên này, bạn rất thân ở quê em là đằng khác nhưng em cũng không thể nào mở miệng tâm sự kêu ca mọi thứ với ai cả. Còn bạn bè mới thì em cũng không thân thiết và em cũng không muốn. Ai cũng hối hả cả, em chẳng biết mình thực sự là vui lúc nào, ngày nào em cũng cười nói vui vẻ nhưng những sự kiện diễn ra trong đầu em thì ngược lại. Tinh thần em gần như không bao giờ nhất thống.

Em có một mối tình lay lắt dăm ba hôm nói chuyện với nhau một lần. Em với họ thực sự đôi khi em không biết chúng em có yêu nhau không, hay là cái gì đó trong một mối quan hệ của nhau thôi. Ít bữa nửa tháng anh ý lại bảo em đi lâu quá, hay em về đi hay mình dừng lại em ạ, anh không đi tiếp được nữa.

#câuchuyệncủanhữngmảnhđờiphiêubạt#đàiloanvànhữngchiasẻvềcuộcsống#soliseontheroad#solisetales

Bình luận về bài viết này